main billboard

Con ngồi nghe mẹ kể
Truyện cá chép ngày xưa

Con ngồi nghe mẹ kểmh-truyen-co-tich
Truyện cá chép ngày xưa
Vượt vũ môn mọc cánh
Hóa thành rồng phun mưa

Đem nước cho nhân thế
Xanh tươi khắp ruộng đồng
Trải sông dài biển rộng
Khơi mát nguồn an thông
 
Kể xong truyện cổ tích
Mẹ ôn tồn bảo khuyên
Con ráng công chăm học
Sẽ như rồng bay lên
 
Con chăm chỉ sách đèn
Mong vui lòng mẹ hiền
Nhưng vũ môn chưa vượt
Mẹ già đã quy tiên
 
Con nén lòng cố gắng
Vẫn ngày đêm sách đèn
Dẫu cảnh nhà tạm khó
Muối dưa dần cũng quen
 
Giữa cuộc sống ấm êm
Của miền Nam yêu thương
Đất miền Nam trù phú
Người dân Nam cần cù
 
Rồi rồng chưa kịp quẫy
Tổ quốc đã ngửa nghiêng
Phận làm trai trách nhiệm
Dám đâu lòng nhẹ xem
 
Con xếp sách đăng trình
Tạm gác đời thư sinh
Súng đạn thay tập, bút
Vui theo bước quân hành
 
Tưởng rằng đôi ba năm
Quê hương lại thanh bình
Nào ngờ cơn hồng thủy
Xoáy cuồng chuyện đao binh
 
Kéo theo những nhục hình
Thịt xương và nước mắt
Chia lìa và thất lạc
Thương dân Nam tội tình
 
Lúa Phú Yên thấm máu (1)
Mương An Giang loang màu (2)
Cầu Trường Tiền gẫy nhịp (3)
Bé Cai Lậy còn đâu? (4)
 
Giặc từ Bắc vô đây
Gieo đau thương đêm ngày
Khủng bố rồi bắn giết
Bao dân lành phơi thây
 
Mậu Thân xương chửa tan (5)
Đại lộ máu kinh hoàng (6)
Sài Gòn đêm pháo kích (7)
Xuân Lộc trắng màu tang (8)
 
Trời cao không có mắt
Chính nghĩa thua bạo tàn?
Đất nước đã không còn
Sau một ngày u khuất (9)
 
Sau một ngày bi hận
Giang sơn lấp mây mờ
Thân người Nam ngã xuống
Hồn người Nam vật vờ
 
Hết rồi chuyện cá chép
Hết rồi chuyện rồng mây
Nhưng buồn hơn tất cả
Dân mình chết từ đây
 
Kinh tế mới xương khô (10)
Cải tạo xác không mồ (11)
Biển Đông thuyền lật sóng
Thây chất chồng lô nhô (12)
 
Mẹ bây giờ nơi đâu?
Con bơ vơ nơi này
Nhớ chuyện xưa vẫn khóc
Trên quê hương lưu đày